Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017


Cấu hình chat Facebook trực tiếp trên website mà không cần phải thông qua ứng dụng Messenger. Đây là một trong những tính năng rất nhiều người đang tìm kiếm. Trong bài viết này chúng ta sẽ cùng khám phá chức năng mới mẻ này của Facebook.

Cấu hình chat Facebook trực tiếp trên website


Như các bạn đã biết, trước kia chúng ta có nhiều cách thể nhúng tính năng chat facebook mess vào website tuy nhiên tính năng đó chỉ giúp người dùng gửi tin nhắn đầu tiên. Nếu người dùng muốn tiếp tục nhận hoặc gửi tin nhắn thì bắt buộc phải đăng nhập vào tài khoản Facebook trên máy tính hoặc di động, sau đó cuộc chat mới có thể tiếp tục. Điều này khá bất tiện. 
Tuy nhên, facebook gần đây đã update 1 tính năng mới rất tuyệt vời giúp bạn có thể tạo khung live chat miễn phí trực tiếp trên website, khách hàng có thể trò chuyện trực tiếp với người quản trị fanpage ngay trên website

Customer Chat Facebook cho Website

Customer Chat Facebook là một ứng dụng mới được Facebook phát triển. Tuy chỉ mới là phiên bản Beta nhưng bản thân mình nhận thấy chức năng này rất tuyệt vời và các bạn có thể xem demo ngay trên Blog Mr.Content.

Tham khảo cách làm từ facebook: https://developers.facebook.com/docs/messenger-platform/discovery/customer-chat-plugin

Lưu ý: Do mới chỉ là bản Beta nên có thể chức năng này sẽ chưa ổn định.

Hướng dẫn cấu hình chat Facebook trực tiếp trên website
Bạn cần có:

- Fanpage Facebook
- App Facebook
- Website để cấu hình
Bước 1: Truy cập vào Fanpage của bạn > Cài đặt > Nền tảng Messenger > Thêm tên miền website của bạn vào phần Whitelisted Domains

Bước 2: Copy đoạn code bên dưới và dán vào trước thẻ </body> trên website của bạn. Nếu bạn dùng nền tảng WordPress thì mở file footer.php ra và kéo xuống dưới cùng là thấy.
<script>
  window.fbAsyncInit = function() {
    FB.init({
      appId            : 'your-app-id',
      autoLogAppEvents : true,
      xfbml            : true,
      version          : 'v2.11'
    });
  };
  (function(d, s, id){
     var js, fjs = d.getElementsByTagName(s)[0];
     if (d.getElementById(id)) {return;}
     js = d.createElement(s); js.id = id;
     js.src = "https://connect.facebook.net/vi_VN/sdk.js";
     fjs.parentNode.insertBefore(js, fjs);
   }(document, 'script', 'facebook-jssdk'));
</script>
<div class="fb-customerchat" page_id="PAGE_ID"></div>

Lưu ý: 

your-app-id là ID App Facebook của bạn. 
PAGE_ID là ID Fanpage của bạn (dán link Fanpage của bạn vào đây là thấy)

Clip hướng dẫn thêm live chat Facebook mới trực tiếp vào website:
Mình vừa giới thiệu đến các bạn một công cụ rất hay của Facebook mới ra mắt. Các bạn có thể áp dụng cho các website của mình một cách dễ dàng. Chúc các bạn thành công với bài viết cấu hình chat Facebook trực tiếp trên website.

Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017


CHA ƠI, ĐẾN KHI NÀO NGÓN TAY CON MỚI MỌC LẠI?
Một người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe hơi mới mua của mình, cô con gái 4 tuổi của ông chơi bên cạnh lại dùng đá để viết lên chiếc xe ấy. Điên tiết, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh rất nhiều, và ông không nhận ra mình đang đánh bằng một cái mỏ lết. Lúc đến bệnh viện, cô bé phải cưa bỏ tất cả những ngón tay của mình vì vết thương quá nghiêm trọng.
Khi tỉnh dậy, đứa trẻ nhìn thấy cha, cô bé tuyệt vọng hỏi “Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại hỡi cha?”. Người cha đau đớn trong lặng câm. Ông trở lại chiếc xe hơi và tức giận đá vào nó liên tục, phải đến lúc thấm mệt ông mới nhìn vào chỗ có những vết rạch mà con gái ông đã viết nên, cô bé đã viết rằng: “I LOVE YOU, DADDY” - “CON YÊU CHA”.
Bài học: Hãy hiểu một điều rằng, cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ, “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”. Đừng để sự nóng nảy tức thời làm bạn cả đời phải hối hận.
(St)./.



Nóng giận là gì?

Tức giận có thể là một cảm xúc hoàn toàn bình thường và thậm chí có thể giúp chúng ta phát hiện và ứng phó với sự đe dọa theo bản năng. Hơn thế nữa, khi sự tức giận được bộc lộ một cách có tự chủ, nó có thể là một mệnh lệnh thúc đẩy đầy uy lực – Chúng ta đều biết việc lấy lại công bằng và đấu tranh với bất công hoàn toàn không phải là một việc dễ dàng.

Tuy nhiên, cảm xúc này cũng có thể làm chúng ta mất tự chủ, dẫn đến căng thẳng, kiệt sức, mệt mỏi và buồn chán. Sự tức giận đến mức mất kiểm soát có thể gây hại nghiêm trọng đến cuộc sống cá nhân và công việc của bạn, bởi vì nó có thể gây ra những tác động tiêu cực không thể tin được.

Đặc biệt trong môi trường làm việc hiện đại ngày nay, nơi mà sự tin tưởng và hợp tác là yêu cầu thiết yếu thì việc mất khả năng kiểm soát cơn giận sẽ gây ảnh hưởng lớn đến các mối quan hệ trong công việc.

Bài viết này, mình chỉ ra 12 bước tiếp cận hiệu quả giúp bạn kiểm sóat được cơn giận theo hướng tích cực. 12 bước tiếp cận này được xây dựng dựa trên ý tưởng của Redford Williams, hiệu trưởng trường Đại học Duke, người đã cùng với vợ của mình viết nên cuốn sách bán chạy nhất Anger Kills (Trong cuốn sách này, Williams thảo luận về 17 bước để kiểm soát cơn giận – trong bài viết này chỉ mô tả tóm tắt 12 bước trong đó)

Hiểu về mặt lý thuyết

Tức giận là trạng thái ứng phó rất thường xảy ra khi thất bại hoặc khi cảm thấy có một mối đe dọa cho chính mình hoặc cho những người xung quanh, cho những sự vật hay ý tưởng mà chúng ta quan tâm. Nó giúp chúng ta phản ứng một cách nhanh chóng và dứt khoát trong trường hợp ta không có thời gian phân tích tình hình một cách kỹ lưỡng và cẩn trọng. Ngoài ra, nó có thể thúc đẩy chúng ta giải quyết vấn đề, đạt được mục tiêu và loại bỏ sự sợ hãi trước các mối đe dọa.

Do đó, những hành động trong cơn giận dữ có thể giúp chúng ta bảo vệ bản thân và người khác. Một phản ứng tích cực và hiệu quả có thể giúp nâng cao lòng tự trọng và sự tự tin của bạn.

Tác hại của sự tức giận – Sự ngu ngốc …

Ở một khía cạnh khác, một phản ứng tiêu cực có thể làm hỏng mối quan hệ và dẫn đến đánh mất sự tôn trọng với người khác và thể diện của chính mình. Đặc biệt khi chúng ta phản ứng ngay lập tức và nóng giận với những gì ta xem như một mối đe dọa, trong khi sự đánh giá ấy hoàn toàn sai. Điều này khiến chúng ta trở nên thật ngu ngốc!

Đó là lý do chúng ta cần phải học cách kiểm soát sự tức giận một cách đúng đắn và làm chủ nó sao cho nó mang tính tích cực chứ không phải tiêu cực. Trong trường hợp không phải là những tình huống nguy hiểm đến tính mạng, chúng ta cần bình tĩnh và đánh giá tính chính xác trong cách nhìn nhận vấn đề trước khi cần thiết phải bày tỏ thái độ giận dữ một cách mạnh mẽ nhưng có kiểm soát. Kiểm soát cơn giận, sau đó là quá trình học cách “bình tĩnh” và đẩy lùi những cảm xúc tiêu cực của sự giận dữ trước khi nó đạt đến một mức độ tiêu cực khó kiểm soát.

Kinh nghiệm chủ quan

Con người tức giận theo nhiều cách khác nhau và vì nhiều lý do khác nhau. Có thể bạn tức giận chỉ vì bị đồng nghiệp khiêu khích, một tình huống dường như không ảnh hưởng hoặc ảnh hưởng rất ít đến bạn. Về lâu dài, điều này dẫn sự tức giận vô cớ và để giải quyết nó cũng trở nên khó khăn; điều này nhấn mạnh rằng phản ứng đến từ sự tức giận này sẽ tác động tiêu cực đến bạn. Vì vậy, kiểm soát cơn giận tập trung vào việc kiểm soát phản ứng của bạn (chứ không phải các tác động từ bên ngoài). Biết cách kiểm soát cơn giận, bạn có thể phát triển các khả năng  xử lý và loại bỏ những phản ứng, cảm xúc tiêu cực trước khi nó làm bạn căng thẳng, lo lắng và khó chịu.

Mặc dù sự tức giận của mỗi người cũng như nguyên nhân của chúng không giống nhau nhưng vẫn do một số nguyên nhân chung sau:

• Thất vọng vì không đạt được mục tiêu.

• Bị tổn thương.

• Bị quấy rối.

• Xung đột giữa các cá nhân (về tinh thần hoặc thể chất).

• Nhận thấy những nguy hiểm đối với những thứ mà chúng ta yêu quý.

Trong cuộc sống hàng ngày, đôi lúc chúng ta có cảm giác muốn “xả” ra tất cả sự tức giận kiềm nén bấy lâu. Việc thể hiện sự tức giận ở mức độ đúng đắn giúp chúng ta hành động đúng, nhìn nhận và giải quyết vấn đề theo đúng cách của nó,hoặc xử lý tình huống theo hướng tích cực. Nếu chúng ta học được cách điều khiển, kiểm soát cơn giận, thì chúng ta sẽ biết cách thể hiện nó một cách vừa phải và có những hành động mang tính tích cực.

Sử dụng các liệu pháp:

Khi bạn tức giận, hãy sử dụng 12 bước của Redford Williams để bình tĩnh lại:

Bước 1: Giữ bình tĩnh trước “Hostility Log” Tải miễn phí bảng “Hostility Log” tại đây.  Điền thông tin và sử dụng nó để theo dõi những gì gây nên sự giận dữ của bạn và mức độ phản ứng trong cơn giận của bạn. Khi bạn biết những gì làm cho bạn tức giận, bạn sẽ có lợi thế hơn trong việc tìm ra các liệu pháp để suy xét xem nên giữ lại hay thể hiện cơn giận ấy ra một cách có hiệu quả nhất.

Bước 2: Nếu bạn muốn kiểm soát cơn giận, hãy thừa nhận rằng bạn đã gặp vấn đề trong việc kiểm soát nó. Rõ ràng là bạn không thể thay đổi được những gì mà bạn không chịu thừa nhận. Vì vậy, điều quan trọng là xác định và thừa nhận rằng sự tức giận là một rào cản cho sự thành công của bạn.

Bước 3: Sử dụng mạng lưới hỗ trợ của bạn

Nếu sự giận dữ là một vấn đề, hãy để những người quan trọng đối với bạn biết về những thay đổi bạn đang cố gắng để thực hiện. Họ có thể là một nguồn động lực và sự hỗ trợ từ họ sẽ giúp bạn khi bạn có xu hướng quay trở về những thói quen cũ.

Bước 4: Sử dụng các kỹ năng kiểm soát cơn giận nhằm làm gián đoạn chu kỳ của nó

• Tạm dừng

•  Hít thở sâu

• Tự nhủ rằng bạn có thể tự xử lý vấn đề của mình

• Lọai bỏ những suy nghĩ tiêu cực

Bước 5: Sự đồng cảm

Nếu người khác làm điều gì khiến bạn tức giận, hãy thử nhìn vấn đề từ quan điểm của mình. Nhắc nhở bản thân mình luôn phải khách quan và nhớ rằng bất cứ ai cũng đều có thể phạm sai lầm và chỉ có sai lầm mới có thể giúp con người học cách sống sao cho tốt hơn.

Bước 6: Mỉm cười với bản thân

Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ. Hãy mỉm cười với bản thân và đừng nghiêm trọng hóa mọi vấn đề.

Lần sau, khi bạn thấy cơn giận bốc lên tới đầu  và chỉ muốn đá thật mạnh vào cái máy photocopy, hãy tưởng tượng xem trông bạn sẽ ngớ ngẩn như thế nào và bạn sẽ thấy sự nực cười trong việc thể hiện những hành động “không bình thường” vì cơn giận làm cho bạn mất trí.

Bước 7: Thư giãn

Người nóng giận thường là những người để cho những điều nhỏ nhặt làm phiền lòng họ. Nếu bạn học cách bình tĩnh, bạn sẽ nhận ra rằng không cần phải căng thẳng làm gì và bạn sẽ ít tức giận hơn.

Bước 8: Tạo dựng sự tin tưởng

Người dễ tức giận thường là người hay hoài nghi. Họ nghĩ rằng những người khác sẽ làm điều gì đó với mục đích làm phiền hoặc gây trở ngại cho họ ngay cả khi điều đó chưa xảy ra. Nếu bạn biết tin tưởng người khác, bạn sẽ ít nổi giận với họ hơn khi họ làm điều gì đó sai trái,và bạn sẽ nhìn nhận vấn đề “thóang” hơn,hiểu rằng nó không được gây ra 1 cách có chủ ý từ 1 âm mưu thâm hiểm nào đó.

Bước 9: Lắng nghe

Việc hiểu lầm dễ dàng gây cảm giác bực bội và mất lòng tin vào người khác . Khi bạn chịu khó lắng nghe người khác nói, bạn sẽ dễ dàng tìm ra hướng giải quyết vấn đề mà không hề có sự bực dọc chen vào.

Bước 10: Hãy quyết đoán

Hãy nhớ rằng, ở đây là từ “quyết đoán”, không phải “hiếu thắng”. Khi nổi giận bạn thường đánh mất sự tự chủ. Bạn bị cuốn vào những cảm xúc tiêu cực và có các biểu hiện sinh lý như: tim đập nhanh, đỏ mặt…. mà bỏ qua việc tìm ra những tranh luận vững chắc hoặc cùng nhau tìm ra những phản ứng thích hợp. Nếu bạn chỉ tìm cách khẳng định bản thân và cố gắng thể hiện cho người khác biết những kỳ vọng, ranh giới, các vấn đề của bạn, thì như vậy, bạn sẽ chỉ thành công trong suy nghĩ của riêng bạn mà thôi.

Bước 11: Sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng trong cuộc đời bạn

Điều này có thể cường điệu quá mức nhưng nó là một sự thật rõ ràng. Cuộc sống thật ngắn ngủi và tốt hơn hết bạn nên sống một cách tích cực hơn là tiêu cực. Hãy nghĩ mà xem nếu bạn chỉ biết tức giận suốt cuộc đời mình, bạn sẽ bỏ lỡ rất nhiều niềm vui, nhiều sự ngạc nhiên thú vị mà cuộc sống này đem lại.

Bước 12: Hãy học cách tha thứ

Để chắc rằng những thay đổi của bạn xuất phát từ tận sâu bên trong con người bạn chứ không chỉ đơn thuần là ở vẻ bên ngoài. Mình thấy rằng trong cuộc sống, bạn cần biết tha thứ cho những người từng làm bạn phật ý. Thật không dễ dàng để quên đi những nỗi đau và sự oán giận trong quá khứ nhưng cách duy nhất để bạn vượt qua sự giận dữ là tống khứ những cảm giác này đi và làm lại từ đầu. (điều này còn tùy thuộc vào cái gì, hoặc ai là cội rễ gây ra sự tức giận của bạn nữa, bạn có thể tìm sự giúp đỡ từ một chuyên gia để hiểu rõ và đầy đủ hơn những vấn đề này)

12 bước ở trên giúp hình thành một kế hoạch toàn diện giúp kiểm soát sự tức giận vô cớ và thiếu kiểm soát. Hãy bắt đầu sớm nhất có thể. Tức giận và stress có liên quan mật thiết với nhau và những tác hại của stress đối với sức khỏe của chúng ta cũng đã được chứng minh. Hãy thử công cụ giúp kiểm sóat stress để hiểu nhiều hơn về những ảnh hưởng của stress và làm thế nào để đối phó với nó. Bạn sẽ thấy rằng rất nhiều các phương pháp được trình bày ở đây được sử dụng để kiểm sóat stress, vì stress và sự tức giận đều tiêu cực, gây ra những ảnh hưởng về mặt tình cảm trong cuộc sống của chúng ta. Do đó, cách tiếp cận đối phó với chúng cũng tương tự như nhau. Ngay cả khi bạn chưa cảm thấy sự tức giận của bạn là nghiêm trọng, thì việc bạn làm quen với các bước ở trên cũng là 1 ý kiến hay. Nếu bạn không có phương thức để đối phó với sự tức giận một cách hợp lí, bạn vẫn có thể tạo lập dc chúng từ từ theo thời gian. Trước khi bạn “hiểu ra vấn đề”,có thể một lúc nào đó bạn sẽ rơi vào tình trạng giận quá mất khôn và nó sẽ có những ảnh hưởng xấu đến cuộc sống của bạn. Chủ động kiểm soát cơn giận sẽ giúp bạn đảm bảo rằng nó vẫn còn là một cảm xúc lành mạnh có thể bảo vệ bạn trước những tổn thương và các mối đe dọa.

Kết luận:

Tức giận là một quyền năng mạnh mẽ, cả tốt và xấu. Nếu bạn sử dụng quyền năng này một cách bất cẩn, nó có thể làm ảnh hưởng đến các mối quan hệ, công việc và sức khỏe của bạn.

Phương pháp tiếp cận 12-bước của Redford Williams dùng để đối phó với sự tức giận thiếu kiểm soát là một hệ thống cân bằng, nhấn mạnh hiểu biết bản thân, sự thể hiện của bạn và sau đó sử dụng nhận thức để thay thế những biểu hiện tiêu cực bằng những hành động hay suy nghĩ tích cực hơn. Nếu bạn không muốn dập tắt hoàn toàn cơn giận của mình, bạn cần phải học cách kiểm sóat nó nếu như bạn muốn dùng nó để mang đến sự sáng tạo cho mình.

Và hãy nhớ rằng sự tức giận thúc đẩy sự sáng tạo. Người ta hành động khi họ tức giận. Và nếu những hành động đó được làm một cách có kiểm soát, nó sẽ giúp bạn thay đổi và khiến mọi việc đi vào quỹ đạo.

Tức giận chỉ là một trong mớ hỗn độn những cảm xúc và tình huống phức tạp kèm theo stress. Kiệt sức, cảm giác thất vọng nặng nề có thể kết thúc sự nghiệp đầy hứa hẹn, là một trong số hậu quả trên.

1. Mình thích điều gì không có nghĩa là điều đó đúng. 
Thích chỉ là thích mà thôi. Đừng đánh giá quá vội vàng. Đừng khen chê lối sống của một ai hết, mỗi người có câu chuyện của riêng mình, ta không cách nào cảm nhận hết được. Đừng vội dìm hàng ý tưởng, câu chữ của ai hết, vợ người bồ mình mà. Đừng vội ban phát lời khuyên, đừng vội can ngăn, đừng vội phán như thôi rồi.

2. Sống lâu không lên lão làng. 
Có những người 10 năm kinh nghiệm nhưng thật ra chỉ là một năm kinh nghiệm lặp đi lặp lại 10 lần. Hãy cố gắng làm cho mình tươi mới mỗi ngày để sống lâu lên lão ma đầu, đẹp lão và lợi hại. Mà thật ra giờ thì cũng còn làng mạc gì nữa đâu.
Sáng tạo là chân tài thực học em ơi, anh không bao giờ dám nhận ai vô làm vì quen biết, con ông này cháu ông kia hết. Vì nghề này phải lấy chất sống ra mà làm nên nếu em là một thằng vớ vẩn thì chỉ cần một ngày thôi là cả nhóm đã nhận ra rồi, không sao giấu được hết á! Nên phải ráng, đừng bao giờ ngừng học hỏi, ngừng một cái là thụt lùi ngay!

3. Thế giới không chỉ rộng lớn mà còn đặc sắc.
Không nhất thiết phải đi hết cả thế giới mới gọi là, ở một chỗ, nhìn những thứ xung quanh mình lâu hơn một chút, cảm nó kỹ hơn một tẹo, có khi viết cả đời cũng không hết. Tinh tế chỉ là vậy mà thôi.

4. Hãy ra ngoài gặp gỡ nhiều người hơn
Sách, báo, phim… là nguồn ý tưởng vô tận, nhưng bất tận nhất vẫn là những nguồn cảm hứng do con người mang lại. Năng tiếp xúc với con người nhiều hơn, những người thuộc tầng lớp khác nhau. Một bà lão bán vé số có khi giúp bạn “ngộ” ra chân lý cuộc đời hơn lão giáo sư triết học ở giảng đường. Biết đâu ngồi nói chuyện 15 phút, hôm sau bạn đi bán chung với bả thì sao.

5. Đừng chỉ dùng sức sáng tạo cho ngành quảng cáo. Phí. 
Mình may mắn được rèn luyện sức sáng tạo hàng ngày trong công việc nên hãy dùng kĩ năng ấy, kinh nghiệm ấy để làm cho thế giới xung quanh đẹp hơn, thú vị hơn. Ngoài kia còn rất nhiều điều cần sự sáng tạo của bạn nhúng tay vào, đừng chỉ giới hạn mình trong công việc.

6. Dân sáng tạo có vấn đề với số đếm. Sợ số hơn sợ ma. 
Đừng đưa bill cho tụi nó tính, trớt quớt hết đó. Đừng kêu cộng trừ nhân chia gì hết, hai chữ số cũng đừng khinh suất, bán nhà đó. Muốn mở cái gì riêng thì nên hợp tác với một bán cầu não trái chất lượng khác.

7. Không có ý tưởng lớn nào được hoàn thành chỉ bởi một cá nhân.
Bạn cần rất nhiều người giỏi xung quanh. Hãy luôn tìm kiếm, nuôi dưỡng, và để họ ở gần mình. Chú ý hơn đến các bạn mới ra trường, tươi và rẻ lắm.

8. Những gì tốt đẹp luôn cần một quá trình. 
Hãy kiên nhẫn. Chửa người 9 tháng, chửa chó 90 ngày, muốn ra cái gì tuỳ bạn.

9. Đừng sợ sai. 
Ý tưởng không sai một chút nào là ý tưởng nhàm chán. Sống đúng quá là sống không thật với mình, tóm lại là chán. Trai hư / Gái bựa, họ sống đúng với lòng mình, sống sai so với chuẩn mực đạo đức xã hội, bị vậy nên… vô cùng quyến rũ! Sai rất là thú vị, sai nhiều hơn, bạn có thời gian để gượng dậy. Đừng sợ sai, tương lai luôn trước mình một giây.

10. Cái gì tồn tại là cái đó có lý. 
Gân cổ lên chửi bới vô ích, nó còn sờ sờ trước mặt mình nghĩa là nó có cái gì đó mình chưa nhìn ra mà thôi. Một lão Giám Đốc Sáng Tạo tồi ơi là tệ, một nàng Brand Manager ngu không có điểm dừng, một thằng Copywriter viết sến bà bắn… nếu còn ngồi đó là còn có giá trị riêng. Hãy tìm hiểu và học hỏi những lý do ấy.


Cái cách bạn yêu một nghề chính là cách bạn nhìn cuộc sống này. Từ khi vào ngành sáng tạo, tôi đánh đổi nhiều thứ để học cách nhìn cuộc đời:
Mọi cảm nhận đều là vô giá, đi cùng những khoảnh khắc ấy đến tận cùng để tứ văn thêm mặn mà chất sống.
Thất tình? Sẽ không ai viết về sự cô đơn hay bằng bạn. Mất việc? Bạn đã tích lũy vốn cho những lần “cà não” tìm ý tưởng cho nhãn hàng liên quan đến sự nghiệp, tiền bạc, tương lai… Cháy túi? Bạn sẽ hiểu sâu sắc trong đầu những người tiêu dùng thu nhập thấp đắn đo như thế nào khi chọn một món hàng.
Có lẽ vì thế mà những người giỏi trong ngành quảng cáo tôi gặp đều lên voi xuống chó, ăn thẹo rất nhiều của cuộc đời. Bên trong họ là gia tài những cảm nhận mà tôi không biết bao giờ mới sánh bằng.

Bạn có đồng ý với tôi rằng: Tiêu đề là yếu tố vô cùng quan trọng đối với một bài viết? Tuy nhiên, để đặt được một tiêu đề ấn tượng và đủ giữ chân khách hàng thì không phải là chuyện dễ!
Đúng vậy! Dù rằng trên mạng có không ít những bài viết hướng dẫn cách đặt tiêu đề nhưng chúng ta vẫn luôn gặp khó khăn khi làm việc này. Nguyên nhân là vì bạn chưa “lượng hóa” nó thành công thức. Mặt khác, đọc xong những bài viết ấy, chúng ta chỉ mới dừng lại ở mức biết nó “ra làm sao” chứ không biết “phải làm như thế nào”.
Vậy thì để giúp bạn giải quyết vấn đề trên, hôm nay tôi xin tiếp tục chia sẻ 6 công thức đặt tiêu đề tiếp theo.
Nào, bây giờ chúng ta bắt đầu nhé. Tôi sẽ nói chậm và nói kỹ để cho tất cả mọi người. Đặc biệt là những người mới dễ hiểu và dùng được.
1. Phi thường, xuất chúng (tích cực)
“9x ngoại thương kiếm tiền tỷ/ tháng nhờ xưởng váy 800m2”. Đây là tiêu đề của 1 bài báo trên trang vietnamnet. Đã bao giờ bạn nghe qua dạng tiêu đề hao hao thế này?
Tôi tạm liệt nó vào style “Điều vĩ đại đời thường”. Tức là bạn đưa ra những điều lạ lẫm chưa từng có trên đời để thôi miên tâm trí của độc giả. Ai mà lại không tò mò phải không?
Ví dụ bây giờ tôi đặt: “Đứa bé 3 tuổi nói sõi 10 ngoại ngữ khiến bố mẹ bàng hoàng” (cái này tự chế nha) thì bạn có cảm thấy ngạc nhiên không?
Về bản chất, con người ta luôn có sự tò cmn mò và nhiều chuyện. Bởi vậy nếu nghe ở đâu có gì hay, có gì lạ là phải vào “vạch tận tay, day tận trán” coi rõ cái mặt nó thế nào.
Bạn có thể áp dụng công thức này cho các bài viết của mình mang tính chia sẻ trải nghiệm hoặc kết quả khách hàng có được sau khi dùng sản phẩm. Ví dụ: “Bà mẹ đơn thân thu nhập 500 triệu mỗi tháng nhờ bán chuối cau” (Thực ra là để quảng cáo khóa học bán hàng online. ).
2. Bất thường (tiêu cực)
Những cái lạ trong đời có 2 dạng: phi thường và bất thường. Ở trên, phi thường mang đến cảm xúc tích cực kiểu thán phục, ngưỡng mộ, trầm trồ. Thì xuống dưới này, bất thường lại khiến người ta cảm thấy lo sợ (không biết mình có bị giống vậy không) hoặc ám ảnh (ghê quá, ghê quá!)
Tôi ví dụ: Cô gái 21 tuổi bỗng hóa thành bà lão chỉ sau 1 đêm
Lần đầu nhìn thấy tiêu đề này, cảm giác của tôi chuyển biến như sau: tò mò, lo lắng, hoang mang. Vì mình cũng đang ngưỡng hăm mươi mấy tuổi nên sợ bị dính phốt vì cái căn bệnh kì quặc đó.
Dạng tiêu đề này hợp với những bài viết mang tính chất kể chuyện hoặc dạng đưa tin thời sự là nhiều. Hoặc nếu chạy quảng cáo mà khéo thì các bạn cũng vẫn xài được. Chẳng hạn: Fanpage 60.000 like bỗng dưng bị biến mất chỉ sau 1 đêm. Chuyện gì đã xảy ra?
Với kiểu tiêu đề phi thường, hiệu ứng tạo ra khá mạnh vì nó đánh vào tâm lý hiếu kì của con người. Hãy lưu nó lại để dùng bất cứ khi nào bạn cần nha!
3. Mất mát, sai lầm, rủi ro
Chẳng biết do cái giống gì mà hầu hết mọi người ai cũng có cái thằng quỷ sứ “NỖI SỢ” trú ngụ trong lòng. Tôi cũng thế. Có những tuýp người rất ngộ. Khi bạn cho thêm họ không cần, nhưng khi bị đe dọa sẽ mất đi thứ gì đó, họ sẽ rất sợ. Với điều kiện, thứ đó hoặc là cực kì quan trọng với họ hoặc là mang đến cho họ cảm giác an toàn. Mình nhớ lúc trước có đọc được 1 tiêu đề như thế này: Chỉ vì làm theo cách này, người nông dân suýt chút nữa mất đi 1.000USD (trong cuốn sách “Nghệ thuật viết quảng cáo- Victor O. Schwab).
Mình sẽ cùng phân tích cái hay của tiêu đề trên:
- Có con số rõ ràng: 1000 USD
- Cá nhân hóa đến đối tượng mục tiêu: người nông dân
- Đánh vào tâm lý sợ hãi của họ: mất mát, phạm phải sai lầm
Tiêu đề Sai lầm sẽ áp dụng hiệu quả NHẤT khi nào?
- Khi thị trường chưa được giáo dục tốt
- Khi lượng thông tin về sản phẩm dịch vụ hoặc những kiến thức liên quan đến nó bị nhiễu, thiếu tính kiểm định và chưa được công nhận hoàn toàn
- Khi đối tượng của chúng ta đang vào thế hoang mang, mất định hướng (ví dụ bố mẹ đang dạy con chẳng hạn)
4. Lợi ích, giá trị, quà tặng, miễn phí
Hãy bỏ vào đây những gì mà bạn có thể khuyến mãi, cho, tặng khách hàng của mình. Tuy nhiên có 1 điều đáng lưu ý là “hứa sao thì phải làm vậy”. Vì nếu tiêu đề nói là bán chỉ với giá 300k mà khi khách hàng đến nơi hoặc inbox, bạn lại bảo rằng: Chỉ áp dụng cho trường hợp này, trường hợp kia, phải làm bao nhiêu lần, phải làm cái gì đó, bla bla... thì sẽ gây ra phản ứng ngược.
Nó sẽ làm sản phẩm, thương hiệu của bạn mất điểm trong mắt khách hàng. Thậm chí, họ còn tẩy chay vì đã vô tình cho khách hàng tâm trạng đang bị lừa dối.
Trên thực tế, hiện nay có nhiều người làm theo kiểu “treo đầu dê, bán thịt chó” vầy nên nhiều người không còn tin vào những gì “miễn phí”, “giá rẻ” hay “giảm giá”nữa.
5. Giải quyết nỗi đau, vấn đề
Trong cuốn “Gear up”, tôi từng đọc được 1 câu rất hay, ý đại loại là: Doanh nghiệp sinh ra là để giúp khách hàng giải quyết vấn đề. Doanh nghiệp phải hiểu được nỗi đau của khách hàng và có phương thuốc trị dứt điểm căn bệnh ấy.
Dạng tiêu đề đánh thẳng vào việc giải quyết nỗi đau của khách hàng sẽ phù hợp cho những nhóm đối tượng đã nhận ra vấn đề nhưng chưa có giải pháp. Tôi ví dụ, bạn muốn bán khóa học tiếng Anh giao tiếp. Trước khi bán, bạn phải xác định được nỗi đau mà khách hàng mục tiêu đang gặp phải.
Nỗi đau ở đây có thể là: sự thiếu tự tin khi giao tiếp tiếng Anh, khó khăn về tài chính, khó khăn về thời gian học... Mỗi nhóm đối tượng sẽ có một nỗi đau khác nhau. Như vậy, bạn có thể dựa vào đó để tạo ra những tiêu đề mang tính hứa hẹn giải quyết vấn đề cho họ.
Ví dụ, tiếng anh giao tiếp cho sinh viên thì đánh vào tâm lý tài chính, tiếng anh cho người đi làm thì đánh vào vấn đề thời gian.
6. Cá nhân hóa
Trước khi vào công thức này, cho tôi hỏi 1 câu: Khi xem hình mình chụp chung với ai đó, bạn nhìn vào ai đầu tiên?
Đừng nói dối là nhìn vào thằng “crush” hay đứa “bạn thân” nha, tôi không tin đâu. Chắc chắn, chúng ta luôn nhìn vào cái bản mặt của “mình” trước tiên. Nhìn là để xem mình có đẹp không, có bị chớp mắt không, trên mặt có dính gì không, cười có lộ 10 chiếc răng chưa,... vân vân và mây mây.
Bạn thấy đấy, hướng về bản thân là điều mà ai cũng mong muốn. Trong tháp nhu cầu Maslow, nó nằm ở tầng cao nhất là “thể hiện và tự thể hiện”.
Khi đặt tiêu đề, bạn có thể vận dụng tip này vào để nhắm chọn đối tượng ngay từ cánh cổng đầu tiên. Ví dụ:
- Món quà đầy kinh ngạc dành cho những ai đang khởi nghiệp
- Hành trình xóa mù tiếng Anh của cô sinh viên tỉnh lẻ
- Đồ chơi thông minh phát triển khả năng quan sát cho bé 3 tuổi
Trên đây là 6 công thức đặt tiêu đề mà tôi đã đúc kết qua những gì bản thân học được từ những người thầy, từ sách, từ báo và quá trình trải nghiệm thực tế. Nếu thấy nó hữu ích, bạn hãy lưu lại dùng khi cần nhé! À, đừng quên bấm like và comment phản hồi ý kiến của bạn sau khi đọc xong.

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017


Muốn có ý tưởng, người làm sáng tạo phải là người trải nghiệm nhiều.
Bạn phải dũng cảm chạm đến những trải nghiệm mới, vượt qua những thói quen hàng ngày, bước ra khỏi cái vòng an toàn của mình. Ý tưởng mới, cách nghĩ lạ nằm ở đó. Không đâu xa, những ý tưởng lớn ẩn trong những khoảnh khắc nhỏ hàng ngày.
Làm marketing ở 1 công ty lớn, người làm sáng tạo hằng ngày phải bơi trong công việc đến nỗi không còn thời gian để hít thở cuộc sống này, để làm mới cái tôi của mình. Ý tưởng khi đó chỉ còn là những cái gì đó cũ xì lượm lặt trong những lần brainstorm trước, không hơn.
Chẳng quan trọng bạn trong nghề bao lâu, nhận bao nhiêu cái brief “khủng”, nếu không có thời gian để trải nghiệm thêm cuộc sống ngoài kia, bạn chỉ là những người thợ chăm chỉ mà thôi, một người thợ copywriter. Cuộc sống của bạn sẽ dần khô khan và nhàm chán. Đương nhiên các ý tưởng càng ngày càng nghèo nàn.
Ngay hôm nay, hỡi những bạn trẻ say mê sáng tạo, hãy ra ngoài bắt chuyện với những người ở phòng khác trong công ty, vác máy ảnh đi chụp hình, xách ba lô lên và đi đến những nơi mới mẻ, chẳng cần phải đi đâu quá xa xôi, đặt chân đến một quận khác là đã có rất nhiều cái mới rồi.

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017


Mình đã cảnh báo các bạn đừng bấm rồi nhé!
Mặc dù tiêu đề đã rất rõ ràng là "đừng click vào đây" nhưng bạn vẫn không nghe, cứ bỏ mặc và click vào! Đừng sợ bởi cũng sẽ có rất nhiều người khác hành xử giống bạn và nếu không click vào sẽ có cảm giác rất khó chịu. Ơ hay, vậy hiện tượng này gọi là gì? Thật ra các bạn vừa trải qua một trong những thủ thuật dẫn dắt kinh điển, một phương tiện để thuyết phục cú click chuột vô giá của bạn gọi là "chiến thuật phản tuân thủ" hoặc thường gọi là tâm lý học nghịch đảo. Thú vị chưa, nhưng khoan đã, đừng đọc tiếp nữa.

Đừng đọc tiếp!
Tâm lý học nghịch đảo (Reverse psychology) xảy ra khi bạn bắt một người nào đó làm một việc hoặc có một suy nghĩ cụ thể nào đó mà bạn muốn bằng cách đưa ra gợi ý trái ngược với với mục đích đó. Thí dụ như mình muốn các bạn làm hành động A, mình sẽ bảo rằng các bạn Đừng làm A. Chiến thuật này có hiệu quả dựa trên nguyên tắc rằng chúng ta không muốn được dạy bảo để làm một việc gì đó.

Sự bất tuân này mạnh tới nỗi chúng ta sẽ làm một cái gì đó mà chúng ta không muốn làm hoặc tin vào cái gì đó mà chúng ta không muốn tin. Mục đích của sự bất tuân này chính là để khẳng định quyền tự chủ của mỗi con người và thậm chí họ sẽ làm ngay cả khi đó là một việc hoàn toàn vô lý hoặc đi ngược lại sở thích. Nói cách khác, con người rất bướng bỉnh tới nỗi thực hiện hành động đó một cách vô thức mà không biết là bị dẫn dắt.

Hầu hết mọi người thường cho rằng mẹo này là thứ chỉ có thể sử dụng ở trẻ con. Một số khác cho rằng đây chỉ là một khái niệm mơ hồ cần loại bỏ ra khỏi khác niệm tâm lý học. Tuy nhiên hiệu quả của nó là có thật và nó có thể thật sự được áp dụng trong cuộc sống hàng ngày với hiệu quả đáng ngạc nhiên. Nhìn chung, nó không phải là có hiệu quả trên tất cả mọi người, chắc chắn không phải lúc nào cũng đúng, đôi khi còn bị đem lại kết quả không mong muốn, nhưng nếu sử dụng đúng cách và có trách nhiệm, nó có thể giúp chúng ta thuyết phục những người khó tính và đạt được mục đích.

Bạn muốn sự tự do và quyền tự quyết cá nhân
Vậy tại sao thủ thuật này lại có hiệu quả? Bằng cách làm ngược lại với yêu cầu được đưa ra, chúng ta đang cố gắng tái thiết lập sự tự do và quyền tự quyết. Hành vi này mang tính thích ứng (ở một mức độ nào đó) và có thể bắt nguồn từ lịch sử tiến hóa của loài người.

Theo nhà tâm lý học Paul Nail tại Đại học Central Arkansa, hành vi gây rối người khác (do làm trái lại yêu cầu của họ) có thể được thực hiện với mục đích gia tăng vị thế xã hội. Một người thường xuyên cau có, gắt gỏng, vốn có vị thế thấp trong totem xã hội có thể phá vỡ sự hài hòa trong một nhóm người với hy vọng rằng sẽ thu hút được những người khác đi theo họ. Cuối cùng, điều này có thể giúp gia tăng thứ bậc của họ hoặc thậm chí là dẫn tới việc thay thế quyền lãnh đạo.

Dưới góc độ tâm lý học, hành vi này được dẫn dắt bằng hiện tượng gọi là "điện kháng" (reactance) - một thuật ngữ đặt ra bởi nhà tâm lý học Jack Brehm từ những năm 1960. Điện kháng là hiện tượng mà chúng ta cảm thấy khó chịu khi sự tự do lựa chọn bị đe dọa. Điều này thường khiến chúng ta đi ngược lại với trào lưu và sẽ làm ngược lại với những gì người khác yêu cầu. Không quá ngạc nhiên, tâm lý học nghịch đảo hoạt động hiệu quả nhất đối với những người có điện kháng hay thay đổi và thường cau có, gắt gỏng.

Theo nhà tâm lý học Jeff Greenberg tại Đại học Arizona Tucson thì "Sự tự do chọn lựa thường mang lại sự kiểm soát... cho phép người ta có thể làm những gì tốt nhất phục vụ cho bản thân họ." Việc từ bỏ quyền kiểm soát và không đứng lên cho quyền lợi cá nhân đôi khi là có hại, do đó xu hướng hình thành "điện kháng" ở con người có thể là một sản phẩm của quá trình tiến hóa nhằm đảm bảo an toàn cho họ.


Đừng đọc đoạn bên dưới!
Trẻ em thường bị thu hút vào sự thuyết phục của hiệu ứng tâm lý học nghịch đảo. Điện kháng có vai trò quan trọng trong quá trình phát triển của chúng. Nhà tâm lý học người Áo Otto Rank đã tiến hành theo dõi từ hơn 1 thế kỷ trước và đưa ra kết luận rằng trẻ em tìm hiểu chữ "không" trước rồi mớ tới chữ "có". Việc thực hiện những hành vi đối lập với quyền kiểm soát của cha mẹ là cách mà trẻ em phát triển ý thức về cá tính và qua đó, cảm giác về sự kiểm soát sẽ bắt đầu được hình thành.

Không chỉ ở trẻ em mà tâm lý học nghịch đảo còn có thể được áp dụng đối với người trưởng thành và bằng chứng là bạn đã đọc tới đoạn này (giả định bạn là người lớn, còn là con nít cũng không sao ) Trong một nghiên cứu tiến hành bởi nhà tâm lý học Paul Nail, 200 sinh viên đã được khảo sát về việc sử dụng tâm lý học nghịch đảo và những chiến thuật dẫn dắt khác. Gần 2/3 trong số các sinh viên cho biết rằng họ thường sử dụng kỹ thuật này để thuyết phục người khác trong cuộc sống hàng ngày với tần suất khá thường xuyên.


Tuy nhiên, một nghiên cứu khác đã chỉ ra rằng không phải bất cứ dạng tâm lý học nghịch đảo nào cũng giống nhau. Trong một số trường hợp, các sinh viên đã sử dụng nó để khêu gợi ra một phản ứng yên tâm. Nail cho biết rằng "một số sinh viên có vẻ như đã hạ mình trước bạn bè của họ nhằm tìm kiếm sự hỗ trợ của xã hội hoặc sự đảm bảo. Đó là một hành vi kỳ lạ, thậm chí là hơi không thành thật nhưng vô hình chung lại là một cách nhằm tạo nên sự yên tâm và nó thật sự có hiệu quả."

Áp dụng thế nào cho đúng?Khi áp dụng chiến thuật tâm lý học nghịch đảo, cần tránh đưa ra chỉ thị không thật sự cần thiết hoặc hống hách. Hồi năm 1976, 2 nhà tâm lý học là James W. Pennebaker và Deborah Yates Sanders đã tiến hành thử nghiệm tương tự như cách mình đặt tiêu đề cho bài viết này. Cụ thể, nhóm đã đặt 2 tấm bảng trên tường nhà vệ sinh trong khuôn viên trường, một tấm ghi là "không viết lên tường dưới bất kỳ hình thức nào" và tấm còn lại ghi "xin vui lòng không viết lên những bức tường này". 2 tuần sau, mảng tường có chứ "dưới bất kỳ hình thức nào" xuất hiện lượng chữ graffiti nhiều hơn so với mảng tường còn lại.

Một cách khác để có được thứ mà bạn muốn chính là nói với người khác rằng đừng đưa bạn cái bạn muốn. Một thí dụ là hồi năm 2013, cô ca sĩ Lady Gaga đã nói với các fan hâm mộ rằng đừng mua album mà cô mới ra mắt. Khi đó Gaga nói rằng cô không còn liên hệ gì với nghề nghệ sĩ. Tương tự như vậy khi Queen quảng bá cho Bohemian Rhapsody, họ nói với các DJ rằng đừng nên chơi bài hát đó bởi nó quá ngắn.

Ngược lại, bạn cũng có thể nói với người khác về cái mà bạn biết chắc rằng họ sẽ nói không, sau đó bạn đưa ra một phương án thay thế mà bạn muốn. Thí dụ như bạn và một người bạn đang đi xem phim và cả 2 đều lựa chọn bộ phim cho riêng mình (giả sử bạn muốn xem A, còn người kia muốn xem B). Dựa trên nguyên tắc tâm lý học đảo ngược thì đầu tiên bạn sẽ nói rằng "Hãy xem phim B đi", một khi người đó bất tuân và không đồng ý. Và sau đó thì bạn đưa thêm gợi ý xem phim A vốn là cái mà bạn muốn. Trong tình huống thành công, đôi bên sẽ đều có lợi bởi bạn sẽ được xem phim bạn muốn, còn người kia cảm thấy có quyền lực do đã đưa ra quyết định.


Trong một thí dụ khác, các bậc cha mẹ có thể áp dụng cách làm này để áp dụng vào việc hướng con cái làm theo ý muốn của họ hoặc giữa các cặp vợ chồng. Một người kể lại rằng có một capwh vợ chồng luôn có những ý kiến trái ngược nhau, người chồng luôn không đồng ý với những ý muốn của người vợ. Nếu người vợ muốn đi ăn thịt nướng, ông sẽ chở cô ấy đi ăn lẩu và ngược lại. Dần dần, người vợ đã học được cách đưa ra yêu cầu trái ngược lại với mong muốn thật sự của cô và cuối cùng, cô đã đạt được mục đích.

Bản chất là sự lừa gạt, đừng lạm dụng
Tuy nhiên, nhà nghiên cứu Nail khẳng định rằng ông không tán thành chiến thuật này như một cách gây ảnh hưởng tới người khác bởi theo ông thì: "Nó có liên quan đến sự lừa gạt và bản chất của nó mang tính nham hiểm. Và nó chỉ thành công khi có một "hố sâu ngăn cách rất lớn" giữa đôi bên và mục tiêu của nó nhằm nâng cao nhận thức xã hội, kỹ năng xã hội, độ tuổi hoặc kinh nghiệm."

Theo một đồng nghiệp của Nail là Greenberg thì đôi khí nó còn bị phản tác dụng: "Nếu như sự tự do là không quan trọng, nếu các mối đe dọa có vè quá nghiêm trọng để chống lại, con người có thể sẽ tuân theo mệnh lệnh và từ đó, mục tiêu cuối cùng sẽ không thành công." Trên thực tế thì có một cách tiếp cận tâm lý học trị liệu gọi là nghịch lý can thiệp vốn sử dụng thành công kỹ thuật tâm lý học đảo ngược để thay đổi hành vi. Nhưng thay vì cố gắng lừa bệnh nhân, các chuyên gia sẽ cố gắng hướng hành vi của bệnh nhân theo hướng đúng đắn. Đây là một cách sử dụng tâm lý học nghịch đảo để củng cố khả năng tự kiểm soát của bệnh nhân.

Và đối với những người muốn áp dụng tâm lý học nghịch đảo trong cuộc sống hàng ngày, Nail cho rằng cần phải tiến hành một cách tinh tế và cẩn trọng bởi rất có khả năng phản tác dụng. Đối với những người không bị mắc mưu, tốt nhất thì người dùng "chiêu" này nên nói chính xác ý muốn của họ. Ông cho biết: "Theo kinh nghiệm của tôi, một khi trò lừa bị vạch trần, tất cả các quyền lực xã hội sẽ chuyển đổi từ người bày trò sang nạn nhân." Và vô hình chung, rất xin lỗi các bạn đã dùng thử cách làm này trong cách đặt tên bài viết. Tất cả chỉ nhằm mục đích vui vẻ là chính.


Tham khảo Tandfonline, Willey, Booksbell, Wiki, Gizmodo (1), (2)​
Người yêu cũ của tôi chuẩn bị đi lấy chồng, sau 1 năm chia tay. Chúng tôi yêu nhau gần 5 năm. Tình yêu của chúng tôi luôn bình yên cho đến khi tôi ra trường. Tôi bị cuốn theo vòng quay của công việc, những mối quan hệ Sếp, đối tác, đồng nghiệp... những mục tiêu, những tham vọng. Mỗi khi tôi làm việc, cô ấy hỏi thăm và tôi luôn thấy phiền phức. "Sao em hỏi lắm thế? Anh bận lắm!". Tôi lao vào công việc như con thiêu thân, hy sinh tất cả, cống hiến tất cả. Lúc đó tôi nghĩ rằng mình phải cố gắng, phải phấn đấu để lo cho tương lai 2 đứa, nhưng tôi đâu biết rằng mình đang vô tâm và khiên cho cô ấy buồn và cô đơn như thế nào. Cuối tuần cô ấy nhờ tôi chở đi mua đồ tôi thường uể oải:" Anh mệt lắm, anh bận làm việc cả tuần rồi, em cho anh 1 ngày để nghỉ ngơi được không?". Cô ấy dần tạo khoảng cách với tôi. Những lần sau đó nếu cần gì cô ấy đều tự mình làm, tự mình đi. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau, nguyên nhân chủ yếu là do tôi quá vô tâm, không để ý đến cảm xúc và nỗi cô đơn của cô ấy. Lúc đó tôi nghĩ rằng, dù tôi có bận như thế nào, đi đâu, làm gì, thì cô ấy vẫn đợi tôi. Vì tôi làm tất cả điều đó cũng chỉ vì nghĩ cho tương lai 2 đứa, nếu tôi không làm nên sự nghiệp thì rồi cả 2 sẽ phải mãi khổ sở đến suốt đời. Và cuối cùng thì cô ấy chia tay tôi. Lúc đó, tôi vẫn nghĩ đó chỉ là những giận hờn vu vơ vài bữa là xong, nhưng rồi 1 tuần, 2 tuần, 1 tháng, 2 tháng trôi qua tôi không nhận được hồi âm gì từ cô ấy. Tôi cuống cuồng tìm cô, xin cô tha thứ nhưng mọi chuyện đã quá muộn. Cô đã yêu 1 người khác quan tâm đến cô hơn tôi rất nhiều. Tôi nhận ra mình quá tồi tệ, quá vô tâm để rồi phải vuột mất nhân duyên này.
Mỗi khi nghĩ đến cô ấy, tôi lại ước, giá như ngày đó mình bớt vô tâm, mình dành nhiều thời gian hơn để lắng nghe cô ấy, thì có lẽ mình đã không để mất cô gái mà bao năm qua tôi vẫn chưa thể quên. Trước hôm rời xa Hà Nội, giá như tôi biết đây là lần cuối 2 đứa còn trao nhau những tình cảm yêu thương, giá như tôi biết được đây là cái hôn cuối cùng, có lẽ tôi sẽ hôn cô ấy lâu hơn 1 chút, ôm cô ấy lâu hơn 1 chút, nhìn cô ấy lâu hơn 1 chút... giá như...
Dù sao thì cô cũng đã tìm được người đàn ông tốt hơn mình đến cả trăm lần, nghĩ đến đây tôi cũng phần nào đc an ủi. Mong anh mãi đối xử tốt với cô, làm những điều mà tôi chưa bao giờ làm được.


----------------------------
Chú tôi mất vào năm tôi học đại học năm cuối vì căn bệnh ung thư quái ác. Tôi vẫn nhớ buổi chiều hôm đó, chú vẫn kiên cường tự ngồi dậy, xua tay mỗi khi tôi có ý định đỡ chú. Chú vẫn mạnh mẽ như mọi khi. Tôi vẫn nhớ lời chú, cố gắng học, rồi sau này các anh em nhớ đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau. Ngày đó tôi nghe những lời như vậy thấy ôi sao nó bình thường quá, mình thừa sức làm được. Có gì khó đâu chứ? Nhưng càng lớn mới thấy điều đó thực sự rất khó, vì công việc, vì xa cách, vì khác biệt về tư tưởng nên anh em bọn tôi rất ít dịp gần gũi, san sẻ với nhau...Trong trí nhớ của tôi, buổi chiều hôm đó, chú mặc chiếc áo bệnh nhân, chú gầy tiều tụy vì căn bệnh quái ác hoành hành, gắng gượng dặn dò tôi. Giá như hồi đó tôi trưởng thành hơn chút nữa, tôi tâm lý hơn thì tôi đã ở bên chú lâu hơn chút nữa, trước khi chú bị bệnh viện trả về. Ngày cuối cùng, chú đi, tôi cũng không ở cạnh chú....
------------------------
Tôi quen em qua mxh, tôi thích em ngay từ buổi trò chuyện đầu tiên cùng nhau. Chúng tôi đi chơi với nhau vài lần. Tôi vẫn nhớ buổi tối hôm đó, tôi và em ngồi ở ghế đá Hồ Tây, chúng tôi trò chuyện đủ cả thứ chuyện trên đời từ những câu chuyện về tuổi thơ, về những lần nghịch dại, đến câu chuyện về đứa em cùng phòng, câu chuyện về con chuột đáng gét hằng ngày vẫn vào phòng ký túc xá chọc tức mấy chị em... Thật tình cờ đúng lúc đó có 1 chú chuột cống chạy ra trước mặt chúng tôi, em giật mình kêu:"trời ơi ghê quá". Tôi còn trêu em, anh ra lùa chú chuột vào đây chơi cùng em nhé!
Tôi vẫn nhớ buổi tối hôm đó em nói:"hôm nay nhiều sao quá anh, ngày mai chắc nắng to lắm đây"... 
Nhìn đồng hồ lên thấy lúc đó là 10h35'' tôi chợt nhớ là chỗ gửi xe và nhà mình đóng cửa lúc 11h nên tôi vội giục em về. Tôi phóng như bay chỉ mong sao kịp giờ về. 
Để rồi đến hôm nay tôi vẫn thấy tiếc. Giá như tôi biết hôm đó là hôm cuối cùng chúng tôi gặp nhau. Tôi sẽ mạnh dạn nắm tay em lúc gặp con chuột đáng gét, mạnh dạn khoác vai em lúc em kêu lạnh. Tôi sẽ nhìn sâu vào mắt em lâu hơn 1 chút, nhìn cái khuôn mặt đáng yêu đó lâu hơn 1 chút. Tôi sẽ lái xe chậm hơn, tự tay khoác áo cho em và đặt lên trán em 1 nụ hôn.
----------------------
Vì chúng ta chẳng bao giờ nghĩ đó là lần cuối cùng. Chúng ta nghĩ sẽ có thể có nhiều hơn thế. Chúng ta nghĩ chúng ta sẽ ở bên nhau mãi, nhưng không phải như vậy. 
Điều đáng tiếc nhất của lần cuối cùng đó là khi nó xảy ra chúng ta không hề hay biết đó là lần cuối cùng. Nghe thật xót xa, vì nếu chúng ta biết chúng ta sẽ dành thêm thời gian bên cạnh người ta yêu, sẽ ngắm kỹ những gương mặt thân thuộc ấy, ôm họ và nói rằng:"Chúng ta yêu họ rất nhiều". Nhưng tất cả điều đó chúng ta đều không làm được. Thời gian thì chẳng thể quay trở lại, người ta thương thì cũng đã rời xa ta, việc duy nhất chúng ta có thể làm được là ôm những tiếc nuối, trách móc chính bản thân mình và dằn vặt bản thân bởi những câu hỏi:"Tại sao?"
Đã bao giờ bạn tự hỏi, thay vì để sau này khỏi tiếc nuối, chúng ta hãy dành thời gian yêu lấy hiện tại. Ngắm nhìn người thân yêu của mình lâu hơn một chút, dành thời gian trò chuyện với ba mẹ, mỗi ngày đều nói những lời ngọt ngào với người mình thương, để nếu mai này khi họ không ở cạnh chúng ta nữa, ít nhất chúng ta không phải nói những câu “giá như”.
Never waste a moment. It may be the last time with someone you love. (Tôi sẽ không bao giờ lãng phí dù chỉ một khoảnh khắc. Nó có thể là lần cuối cùng với người mà tôi yêu thương).
Khi cơn mưa đã dứt và những dòng suy tư triền miên cũng cạn nguồn, tôi bỗng giật mình nghĩ: Tại sao mình lại yêu thích trời mưa đến vậy. Mỗi lần nghe tiếng mưa rơi, một cái gì đó trong tội lại cựa quậy, thổn thức, khát khao và nó nhanh chóng chiếm lĩnh tôi.
Nó không đơn thuần chỉ là ham muốn và đam mê, nó mang dáng điệu của một nỗi buồn xa vắng. Đã nhiều lần tôi tìm xem mình đang nhớ gì? Một người nào đó không ở bên tôi, một kỷ niệm nào đó chỉ tồn tại trong ký ức… hay là một hồi tưởng về một cõi miên viễn mà người ta vẫn gọi là “sầu vạn cổ”… Nhưng tất cả hình như đều không phải. Bởi khi nghĩ đến những điều ấy, trái tim tôi vẫn đập một cách đều đều tựa chiếc đồng hồ nhích kim giây từng nhịp vô cảm.
Nhưng tiếng mưa thì đứt nối, lúc ào ào như tuôn xả, lúc lưa thưa mơn man trong cõi nhân gian. Vậy thì chắc rằng tôi đang nhớ một điều gì sinh động, đẹp đẽ, lung linh và huyền diệu hơn vậy chứ.
Và tôi bắt đầu nhớ đến những ngày nắng đẹp, tôi hớn hở mở toang cánh cửa, bước chân ra ngoài quay cuồng theo cuộc sống. Tôi cần mọi sự ngu xuẩn và điên rồ của thế giới này như một thứ men say nông cạn. Nhưng tôi cũng cần cả sự nông cạn để củng cố chắc chắn niềm tin rằng tôi hoàn toàn có thể tồn tại ở đây chứ không phải ở một nơi xa xăm nào khác. Những ngày đó nếu tôi giam mình trong không gian riêng, tôi sẽ bị lôi kéo vào sự sâu sắc và nó hành hạ, dằn vặt tôi ghê lắm. May sao, sự ồn ào của nắng đã cứu tôi và tôi bỏ chạy thật xa. Tôi lạnh lùng, tàn nhẫn bỏ mặc phần sâu thẳm nhất của mình trong nỗi cô đơn, buồn vắng.
Thế rồi mỗi khi trời mưa, cái “tôi” sâu thẳm ấy trỗi dậy mạnh mẽ. Nó được tiếp thêm sức mạnh bởi thanh âm giao hòa của đất trời bởi nó chỉ rung cảm bởi những gì có giai điệu đẹp đẽ. Hóa ra tôi đang nhớ “tôi”, và chỉ khi “tôi” xuất hiện tôi mới có được cái cảm giác say sưa trong trầm lắng, trong sự giao cảm với vạn vật và chỉ cần một giọt nước rơi cũng khiến trái tim lay động.
Nhưng tại sao tôi lại chạy trốn “tôi” nhỉ? Vì khi cái “tôi” hiện diện, nó lôi tuột tôi ra khỏi nơi mình đứng và khiến tôi nhận ra mình chẳng thuộc về đâu. Trong khi con người, nhảm nhí thay, vẫn cần mình thuộc về một nơi nào đấy. Còn “tôi”, có lẽ mãi mãi đến ngày cuối cùng của vũ trụ này, vẫn cứ là một kẻ trôi trôi dạt trong vô định… Và thật chẳng dễ dàng gì để chấp nhận rằng định mệnh đã sắp xếp để Tôi mãi mãi là một kẻ vô gia cư lạc lõng.